Truyện “Tranh Mỹ Nhân – Tỉ Hạc” của tác giả Tỉ Hạc là một câu chuyện đầy ám ảnh về tài năng, lòng đố kỵ và một kế hoạch báo thù được nung nấu suốt ba năm trời trong chốn cung đình hoa lệ mà tàn khốc.
Câu chuyện bắt đầu với a tỷ của ta, một họa sĩ tài hoa nức tiếng với khả năng thổi hồn vào từng nét cọ. Bức “Quan Âm Tọa Liên” do nàng vẽ sống động đến mức người đời truyền tai nhau rằng dường như Quan Âm Bồ Tát đã đích thân giáng trần. Tiếng tăm vang đến tai Quý phi, nàng ta liền ra lệnh cho a tỷ phải dâng tranh vào tiệc sinh thần của mình. Trước khi trao đi tuyệt tác, a tỷ đã tha thiết căn dặn: “Bức Quan Âm này tuyệt đối không thể điểm nhãn (vẽ mắt), nếu không ác mộng sẽ triền miên bám lấy.”
Thế nhưng, Quý phi cao ngạo ngoài miệng thì vâng dạ, sau lưng lại khinh thường lời cảnh báo, sai họa sĩ trong cung vẽ thêm mắt cho bức tranh. Lời nguyền ứng nghiệm, từ đó Quý phi đêm đêm chìm trong những cơn ác mộng kinh hoàng, không một ngày được yên giấc. Để tìm lối thoát, nàng ta tin vào lời phán của một tán tiên rằng chỉ cần dùng da mặt của một mỹ nhân làm giấy vẽ thì có thể hóa giải. Và người bị chọn không ai khác chính là a tỷ. Quý phi đã tàn nhẫn lột đi dung nhan của nàng để tạo ra một bức tranh mỹ nhân ma quái.
Ba năm sau, đến lượt ta, người muội muội tưởng như đã bị lãng quên, tiến cung vào đúng tiệc sinh thần của Quý phi. Ta dâng lên một bức họa mới mang tên “Quan Âm Ngự Tòa” và kính cẩn tâu: “Lần này, Quan Âm Đại Sĩ sẽ mở mắt, để trấn áp mọi tai ương, giúp nương nương an giấc ngàn thu.” Liệu đôi mắt Quan Âm lần này sẽ mang đến sự bình yên, hay sẽ mở ra một cơn ác mộng kinh hoàng hơn để đòi lại món nợ máu năm xưa?
Bình luận & Đánh giá truyện