Edit: Miêu Xá
Beta: Tiểu Đạn Đạn
Mục Thiếu Hoài vốn dĩ là một người rất đỗi bình thường: gia thế đơn giản, dung mạo không mấy nổi bật, và tư chất cũng chẳng có gì đặc biệt. Thế nhưng, y lại ẩn giấu một bí mật không hề tầm thường.
Đó chính là tình yêu thầm kín dành cho sư huynh của mình – Tiếu Dương.
Hắn đã quyết tâm chôn giấu mối tình cấm kỵ này thật sâu trong lòng, chỉ cần được kề cận bên sư huynh là đủ mãn nguyện.
Mối tình giấu kín ấy chứa đựng biết bao nỗi xót xa, cô độc; tâm tư khó bày tỏ đong đầy sự u uất, dai dẳng…
… Nhưng tại sao, chuyện của hắn lại chỉ có thể trở thành trò cười trong mắt người khác?!
Dù sớm tối cùng nhau chung giường gối, hắn luôn giữ mình đoan chính, chẳng dám liếc ngang nhìn dọc; vậy mà sư huynh cứ thế hở ngực khoe lưng lượn lờ trước mặt hắn làm gì không biết?
Hết người để trêu ghẹo rồi hay sao, sao cứ phải chọc một thiếu niên ngây thơ như hắn?
Sư huynh ơi, huynh còn chút lương tâm nào không vậy!
Tại thọ yến ở Mạnh phủ, khách khứa đông đúc, địch thủ cũng vô vàn. Cuối cùng, hắn mới nhận ra, dưới vẻ ngoài tĩnh lặng của vạn vật, những dòng chảy ngầm vẫn không ngừng cuộn trào…
Gửi một điệu Túy hoa âm – Quang ảnh cộng bồi hồi
Bát nguyệt Tiền giang truyện thịnh sự,
Đạp lãng thùy kham bỉ?
Thải xí vũ ngân đào,
Phích lịch kinh lôi,
Tiếu vịnh nam nhi chí.
Tiếu Dương, một người với tương lai rạng rỡ, hào quang vạn trượng, và chưa từng biết phiền não là gì, ngay cả trong mơ cũng không thể ngờ rằng, người sư đệ hắn đã dõi theo từ thuở nhỏ đến khi trưởng thành lại đem lòng yêu hắn.
Nóng lòng đến thế cũng không biết buông bỏ, thật là đần độn.
Đau đớn vậy mà chẳng biết than vãn, đúng là ngốc nghếch.
Đến cả yêu cũng chẳng biết cách thể hiện, khờ khạo… khờ đến mức hết thuốc chữa!
Khi hai trái tim hòa hợp, tình yêu nồng nàn, ý tứ sâu nặng, ngay cả một hòn đảo hoang vắng ngoài khơi cũng hóa thành thế ngoại đào viên.
Ai ngờ, phong ba biến động chợt ập đến, hợp tan thật vô thường.
Rất nhiều chuyện phức tạp, có lẽ cần một ánh nhìn không quá đỗi đơn thuần mới có thể thấu tỏ.
Phải chăng, hắn nên sớm hỏi sư phụ –
Trong trò kịch bóng (bì ảnh hí), phần kịch tình nào là khúc chiết động lòng người nhất,
Rốt cuộc là ánh sáng (quang), hay là bóng tối (ảnh)?
Gửi một điệu Túy hoa âm – Quang ảnh cộng bồi hồi
Dặc dương ty trúc thanh như thủy,
Nhất nhâm hoa tiền túy.
Nguyệt ảnh trục lưu quang,
Thả cộng bồi hồi,
Khiển quyển thiên thu tuế.
Bình luận & Đánh giá truyện