Tiêu đề: Thùy Khả Tương Y
Nỗi đau thấu tận tim can đã khiến Lâm Dĩ Chân chao đảo khi nghe câu nói: “Từ giờ đừng tới tìm tôi nữa!” Lời nói đó như lưỡi dao cứa vào trái tim đầy nhiệt huyết của anh, khiến anh không thể nào tin nổi vào sự thật. Gương mặt lạnh lùng, vô cảm của người trước mặt khiến Lâm Dĩ Chân cảm thấy như có hàng vạn con ong đang vo ve trong tai, tạo nên cảm giác chóng mặt. Cảm xúc mãnh liệt từ đau đớn chuyển thành nỗi tuyệt vọng khi anh nhận ra mình như đang bịt tai trước thực tại không thể thay đổi. Cánh cửa từ từ khép lại trước mắt, mỗi giây trôi qua như kéo dài mãi mãi. Anh gào thét trong lòng: “A Viễn, hãy nghe em nói…” và vội vàng chạy tới ngăn lại cánh cửa, nhưng mọi nỗ lực đều không đủ. Cuối cùng, cánh cửa vẫn đóng sập lại, đánh thức nỗi tuyệt vọng trong lòng anh. Một tiếng “Ah!” thoát ra khi tay anh bị kẹp lại; đầu ngón tay nhanh chóng trở nên trắng bệch và tím tái, máu bầm xuất hiện. Nhìn vào vết thương trên ngón tay, Lâm Dĩ Chân ngơ ngác và lẩm nhẩm: “Anh phải tuyệt tình đến mức vậy sao…” nỗi đau tình cảm dường như còn tệ hơn cả thể xác.
Bình luận & Đánh giá truyện