TIÊU ĐỀ: Theo Đuổi Mẹ Xin Xếp Hàng
Trong tác phẩm “Theo Đuổi Mẹ Xin Xếp Hàng” của Bút Thượng, Mạt Hân Vũ lầm bầm cằn nhằn trong bóng tối, mò tìm nến dưới ngăn tủ và đốt lên. Tuy nhiên, gió lạnh lùa qua khe cửa khiến ánh nến yếu ớt chao đảo không ngừng. Khi cô bước đến bên cửa kính định khép lại rồi trở về giường bệnh, một bóng đen cao lớn bất ngờ xuất hiện, không phải xông vào mà như thể ngã ập vào phòng.
Giật mình, Mạt Hân Vũ hét lên một tiếng và cũng ngã vật ra đất cùng bóng người đó. Cô lờ mờ cố đẩy người đang đè lên mình ra, định đi thắp thêm nến để nhìn rõ đối phương. Đúng lúc đó, người nằm dưới đất khẽ rên lên tiếng đau đớn “Ưm…”, một giọng đàn ông trầm thấp. Lo lắng, Mạt Hân Vũ nương theo ánh sáng mờ ảo chạm vào cánh tay anh ta, cảm nhận rõ sự nóng ran như người bệnh sốt cao.
Run rẩy, Mạt Hân Vũ vội vàng đỡ lấy vai người đàn ông, dìu anh ta đứng dậy. “Tôi sẽ dìu anh lên giường nằm rồi sẽ đi lấy thuốc hạ sốt cho anh,” cô nói. “Đừng đi…” Giọng anh ta thều thào, khàn khàn, cố gắng nén cơn đau dữ dội trên thân thể, cho thấy tình trạng sốt không hề nhẹ. Mạt Hân Vũ trấn an anh: “Anh yên tâm, tôi sẽ không đi đâu đâu. Tôi nhất định sẽ giúp anh. Cứu người, trị thương là…”
Bình luận & Đánh giá truyện