Đoàn Tử Phong cảm thấy dạo gần đây mình gặp vận rủi tột độ, bằng không, làm sao trong cái ngày Quốc tế Thiếu nhi đáng yêu như vậy mà anh lại bị lầm tưởng là kẻ buôn đĩa khiêu dâm, rồi bị dẫn giải về sở cảnh sát chứ.
“Tôi thực sự chỉ đang hỏi chuyện chủ quầy để làm một số cuộc điều tra thôi.” Đoàn Tử Phong không ngừng lặp đi lặp lại lời giải thích của mình: “Thực ra tôi là giáo viên.”
“Một người như anh mà cũng là thầy giáo sao?” Viên cảnh sát trẻ tuổi đã đưa anh về khinh miệt nói. “Có giáo viên nào ăn mặc như anh? Có giáo viên nào thấy cảnh sát là bỏ chạy? Khai báo thành thật cho tôi!”
Bình luận & Đánh giá truyện