Thể loại: Nữ cường, nam cường, xuyên không, cung đấu, giang hồ hiểm ác, nữ phụ kết hợp với nam chính,…
Diệp Y Lam, một cô gái 26 tuổi với vóc dáng nhỏ nhắn nhưng tính cách thì… thật sự không thể chê vào đâu được.
Cô tốt nghiệp ngành Y từ một trường đại học bình thường, vì vậy hồ sơ của cô quá tệ đến mức không bệnh viện nào chịu nhận cô vào làm.
Không phải cô không có năng lực, trái lại cô còn rất giỏi là đằng khác, nhưng lý lịch học đường của cô lại dày đặc những vụ ẩu đả, dài đến hàng chục trang A4. Cô từng bị đuổi học 6 lần và đến đồn cảnh sát 12 lần. May mắn thay, nhờ có người cha là một thanh tra viên tài giỏi, cô không phải ngồi tù, nhưng tất cả những điều này đều được ghi rõ trong hồ sơ.
Sau khi thất nghiệp trong nỗi buồn chán tột độ, cô lại bị cha mẹ nhốt trong phòng vì sợ cô ra ngoài sẽ gây chuyện.
Cả ngày bị giam trong phòng, cảm giác không khác gì ngồi tù, cô chỉ biết vùi mình vào chiếc máy tính cùng những cuốn tiểu thuyết.
Trong một lần tình cờ lướt web, cô phát hiện một cuốn tiểu thuyết đang cực kỳ ăn khách trong năm, tựa đề “Khuynh Thế Hồng Hạc: Thay Đổi Vương Triều”.
Vừa nhìn đã biết đây là một bộ truyện có nữ chính thuộc dạng nữ cường nhân, đúng thể loại mà cô cực kỳ yêu thích.
Thế nhưng, hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều. Đây hóa ra là một cuốn tiểu thuyết đầy rẫy tình tiết cẩu huyết từ đầu đến cuối. Nữ chính là Hồng Hạc Môn – đệ nhất sát thủ xinh đẹp tuyệt trần, còn nam chính là Đế Vương Nhạc Lâm Quốc máu lạnh vô tình.
Nữ chính luôn miệng nói: “Người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu người phạm ta, sống không bằng chết”, nhưng trớ trêu thay, nàng ta lại là kẻ chủ động gây sự với nữ phụ trước.
Chính nàng ta đã sai người ám sát nữ phụ, buộc nữ phụ phải phản kháng. Tác giả thật sự có mắt không tròng! Ngay cả sau khi chết, nữ phụ còn không được yên thân, bị nữ chính ném cho sói ăn và phải gánh lấy tội danh “MA NỮ” thay cho nàng.
Thật quá bất công khi nữ chính có kết cục như thần tiên, còn nữ phụ lại bị coi là ma nữ.
Tác giả, cô cũng quá thiên vị rồi!
Với tinh thần chính nghĩa trỗi dậy, cô để lại vài bình luận góp ý, rồi ném mạnh chiếc máy tính sang một bên và chui vào chăn đi ngủ.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô kinh hoàng phát hiện mình đã trở thành nhân vật nữ phụ xui xẻo kia.
Trời ơi, đây có phải là trò đùa của số phận không?
Cái gì? Nữ chính kia, đừng hòng giở trò trước! Cô là sát thủ thì sao chứ? Tôi… tôi… tôi không sợ!
Này này, nam chính anh cút ngay chỗ khác mà chơi, đừng có làm bẩn mắt bổn nương!
Bổn nương nói cho hai người các ngươi biết, châm ngôn sống của ta chính là: “Người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu người phạm ta, dù thành ma cũng phải cắn cho kẻ đó một miếng!”
Bình luận & Đánh giá truyện