Cuộc đời không chỉ là chuỗi gặp gỡ rồi chia ly, quên đi rồi làm lại. Thực tế, những chuyện không thể xóa nhòa và những người không thể quên vẫn ở trong tim, là bài học ý nghĩa. Trước khi dành trọn thời gian cho gia đình, tôi đã ấp ủ một dự án đặc biệt: viết lại những kỷ niệm thời sinh viên. Thay vì chôn vùi quá khứ, tôi chọn cách “quên” khác thường: ghi lại mọi thứ chân thật nhất từ ký ức. Dù gọi là truyện, hồi ký hay tiểu thuyết, tôi mong người đọc sẽ tìm thấy một phần của chính mình, bằng cả trái tim. Có thể nội dung sẽ khiến bạn hoài nghi, nhưng hãy tin vào điều kỳ diệu trước khi đọc tiếp. Thật giả tùy lòng người, tôi chỉ viết cho đến khi câu chuyện kết thúc.
Nơi đây là nơi tôi lưu giữ tâm sự, chia sẻ, vơi bớt hoài niệm, và gửi lời cảm ơn chân thành đến người con gái tôi đã, đang và sẽ mãi yêu. Đây là một hành trình dài. Các nhân vật có thể mập mờ, khó đoán. Tôi tâm đắc câu nói: “Vẫn biết có câu nếu kiên trì, giấc mơ sẽ thành hiện thực, nhưng hiện thực nghiệt ngã hơn giấc mơ có mấy ai đủ sức đi đến cuối con đường?” Mong rằng quá khứ sẽ ngủ yên, trả lại bình yên cho những ngày tháng còn lại. “Đã Nhớ Một Cuộc Đời” – một tựa đề đơn giản, nhưng chứa đựng nhiều điều.
Bình luận & Đánh giá truyện