**Tiêu đề: Chỉ Là Giết Thời Gian**
Văn án: Thái tử được ban phúc từ trời, nhưng liệu rằng bệ hạ có thực sự ưu ái đến mức vô hạn? Điều đó dường như vẫn chưa đủ. Có phải bạn đã nhận ra rằng phủ Trung dũng Hầu đang lâm vào tình trạng kiệt quệ đến mức không thể chịu đựng thêm nữa? Có lẽ vẫn chưa. Một người phụ nữ bí ẩn đẩy kẻ phản diện vào tình trạng điên cuồng, trong khi một người đàn ông trở thành vật hy sinh hợp lý, nhưng cuối cùng lại chỉ biết tiếc nuối vì không thể chấm dứt cuộc sống của mình ngay lập tức. Sự tương ngộ giữa họ trở thành một cơn ác mộng không chỉ riêng mình mà còn ảnh hưởng đến những người xung quanh.
Kẻ phản diện châm biếm: “Các ngươi đừng vui vẻ một mình như vậy, liệu các ngươi có bao giờ quan tâm đến cảm xúc của tôi không?” Ghi chú thêm rằng hành động của họ được thể hiện thông qua phép so sánh “vắt chanh bỏ vỏ,” ám chỉ đến việc lợi dụng người khác đến khi họ không còn giá trị nào nữa, rồi sau đó bị bỏ rơi mà không một chút cảm thông. Sự lạnh lùng này càng làm tăng thêm những bí ẩn và xung đột trong mối quan hệ phức tạp giữa các nhân vật, khiến cho câu chuyện ngày càng hấp dẫn và kịch tính hơn.
Bình luận & Đánh giá truyện