
Truyện “Chàng Câm Ở Đầu Thôn” của tác giả Đông Nhật Ngưu Giác Bao là một câu chuyện mang hơi thở mộc mạc của làng quê những năm 90, tựa như một liều thuốc chữa lành cho những tâm hồn đang kiếm tìm sự bình yên.
Nhân vật chính, Khê Nguyệt, sau cuộc hôn nhân tan vỡ nơi thành thị phồn hoa, mang theo trái tim đầy tổn thương trở về quê nhà. Cô khép lòng mình, chẳng còn tha thiết chuyện trò cùng ai, chỉ mong có một cuộc sống lặng lẽ trôi qua. Định mệnh run rủi cho cô gặp gỡ và nên duyên vợ chồng với chàng câm ở đầu thôn. Anh là một người đàn ông cao lớn, khôi ngô, với đôi bàn tay tài hoa có thể xây nhà, trồng hoa, quán xuyến mọi việc. Anh không thể cất lời, nhưng sự quan tâm âm thầm, dịu dàng của anh lại là thứ ngôn ngữ ấm áp nhất.
Tưởng chừng như đây là một sự kết hợp hoàn hảo: một người không muốn nói và một người không thể nói. Nhưng vào những đêm khuya tĩnh mịch, chính người đàn ông trầm lặng ấy lại có cách khiến Khê Nguyệt phải cất tiếng, dẫu cho đó là những lời trách mắng ngọt ngào. Câu chuyện không chỉ xoay quanh cuộc sống vợ chồng son đầy thú vị của họ, mà còn là bức tranh sống động về làng quê với những chuyện vụn vặt thường ngày, những mối quan hệ hàng xóm “gà bay chó sủa” nhưng cũng đầy ắp tình người.
Theo dòng thời gian, liệu trái tim Khê Nguyệt có được sưởi ấm trở lại? Và liệu một ngày nào đó, người đàn ông bên cạnh cô có thể cất lên tiếng gọi tên người thương? “Chàng Câm Ở Đầu Thôn” là một bản tình ca nhẹ nhàng, sâu lắng, chứng minh rằng hạnh phúc đôi khi lại đến từ những điều giản dị và bất ngờ nhất, nảy mầm từ chính nơi ta tưởng chừng đã chôn vùi mọi hy vọng.
Bình luận & Đánh giá truyện