Dịch giả: Phùng Hồng Minh
Tác phẩm của tác giả khắc họa một thế giới u ám, ngập tràn những cảm xúc đau khổ, dằn vặt và tuyệt vọng.
Đó là nơi những con người khuyết tật phải đối mặt với sự cô độc, lo âu và sự mơ hồ, vật lộn với những khiếm khuyết của bản thân giữa vô vàn ánh mắt khinh miệt, coi thường, những lời giễu cợt, cùng với sự thương hại, xót xa và cả niềm trắc ẩn.
Đây được xem là tác phẩm mà nhà văn gửi gắm những tâm tư, nỗi niềm của một người cha dành cho hai cậu con trai không may mắn của mình, những “yêu tinh” bé bỏng trong cách gọi trìu mến của ông.
Dù xen kẽ những tình tiết hài hước nhằm giảm bớt không khí bi thương, thống khổ, nhưng từng câu chuyện vẫn gieo vào lòng người đọc sự xót xa và niềm chua chát.
Con cái sinh ra đã mang khiếm khuyết vốn đã đáng thương, nhưng tấm lòng cha mẹ khi chứng kiến cảnh ấy lại càng xót xa, thương cảm hơn bội phần.
Bởi lẽ, dù đã ban tặng sự sống cho con, họ phải chứng kiến con mình không thể cảm nhận cuộc đời trọn vẹn, không được xã hội nhìn nhận một cách bình thường, không thể tìm thấy bạn bè thân thiết, hay sống một cuộc đời như bao người, và không thể nhận được sự trân trọng xứng đáng dù có nỗ lực đến đâu. Cuối cùng, những gì họ nhận được có lẽ chỉ là sự thương hại, ánh mắt xót xa và những lời an ủi… Song, có lẽ bấy nhiêu cũng đã là đủ.
Hy vọng rằng độc giả sẽ cảm nhận sâu sắc giá trị thiêng liêng nhất trên cõi đời này chính là tình cảm gia đình, nơi cha mẹ yêu thương con cái vô điều kiện, bất chấp những khiếm khuyết. Và những số phận kém may mắn ấy, những người không thể tự chọn cho mình cuộc đời như ý, rất cần được nhận lấy tình thương và sự cảm thông. Đôi khi, chỉ một chút sẻ chia ấy cũng đủ thắp lên hy vọng, nguồn sống, và trở thành nguồn cổ vũ, động lực lớn lao nhất trong cuộc đời họ.
Bình luận & Đánh giá truyện